Lưu Vân thắc mắc, tại sao đến giờ cơm rồi mà tỷ ta còn chưa chịu về? Lưu Vân khẽ nhíu mày, cất tiếng hỏi:
- Vương phi tỷ tỷ? Tỷ định... ở lại đây dùng cơm không?
Mắt Lộ Lộ lập tức sáng như sao trời, gật đầu lia lịa:
- Gìơ ta mà về Lộ Uyển viện cũng không có gì làm, chi bằng ta ở đây cùng Trắc phi dùng cơm cho đỡ buồn.
Nghe xong câu đó, mặt Lưu Vân đanh lại. Nàng ta quay sang nhìn Tố Hà đứng cạnh:
- Tố Hà, ngươi mau xuống phòng bếp bảo họ chuẩn bị nhiều món hơn. Hôm nay ta và tỷ tỷ cùng dùng bữa.
Lộ Lộ hạnh phúc vô bờ bến, cuối cùng mục đích của cô đã thành. Thịt ơi! Chị đến với em đây.
Mắt Lộ Lộ không chớp nhìn mấy đĩa thịt luộc, chiên, rán trên bàn. Cô cứ sợ nếu mình chớp mắt đĩa thịt sẽ không cánh mà bay vậy.
Lưu Vân ngồi đối diện với Lộ Lộ. Nàng ta thấy khuôn mặt thèm thuồng của cô thì không khỏi khinh bỉ:
- Tỷ tỷ! Tỷ mau ăn đi!
Lộ Lộ cười vui vẻ:
- Trắc phi tốt thật đó. Vậy ta không khách sáo nữa.
Đối với Lộ Lộ, cứ ai cho cô ăn là người đó tốt rồi. Tay cô không ngừng nghỉ gắp thức ăn vào bát mình. Cô chỉ hận không thể nào ăn hết cả cái bàn.
Khóe môi Lưu Vân và Tố Hà không ngừng co giật. Nàng ta còn chưa động đũa mà vị Vương phi cao quý trước mặt đã càn quét hết nửa bàn ăn.
Tiểu Lệ đứng sau Lộ Lộ mà mồm không thể khép lại được. Vương phi nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-that-sung-lo-lo-nang-dam/1111711/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.