Tử La là ám vệ bên cạnh Cơ Uy,âm thầm bảo vệ,hành tung bí ẩn,võ nghệ cao cường.
- Có thuộc hạ!
- Ngươi đến chỗ Vương Phi,theo sát xem cô ta có hành tung gì khác thường không?
- Tuân mệnh!
Giờ Hợi.
Vân Nhi đã ngủ,hành lý cũng chỉ có bộ y phục cũ rách,không có gì để đem theo.
Tử La thân thủ nhanh như chớp,nhẹ nhàng bước trên nóc nhà,khẽ cạy 1 viên ngói,ngó xuống dưới.
Ý Vân ngồi trên bàn,ánh đèn dầu mờ ảo chiếu lên khuôn mặt gầy gò của cô,thêm phần u tịch.Cô mắt nhắm nghiền,ngồi yên lặng rất lâu.Tử La vẫn dõi mắt theo nhất cử nhất động của cô.
"Tại sao ta không nhìn thấy chút ký ức nào về Vương Gia"
"Người khiến ta có cảm giác yêu hay hận mãnh liệt mới có thể nhìn thấy"
"Người cô yêu nhất là ai?"
Mảnh vỡ ký ức này thật đẹp.
Một chàng trai anh tuấn,dịu dàng nắm tay cô gái nhỏ,cùng nhau đi dạo trong vườn trúc xanh mát.
- Vân Vân,chờ muội lớn 1 chút nữa,chúng ta sẽ thành thân nha.
- Cẩn Sơ ca ca,không chê muội sao? Mọi người đều nói muội không bằng Lâm tiểu thư.
- Muội ngốc,ta muốn bảo vệ muội cả đời!
Lại một mảnh ký ức khác.
- Phụng thiên thừa vận,Hoàng Đế chiếu viết,Liễu Ý Vân tài sắc vẹn toàn,công dung ngôn hạnh,dịu dàng đoan trang,nay ban hôn cho Bắc Bình Vương Gia,phong làm chính phi,khâm thử.
Lệnh vua khó trái,Cơ Uy không yêu Ý Vân,càng chán ghét khuôn mặt lúc nào cũng u sầu,từ khi thành thân đến nay đã hơn 1
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-that-sung-cua-chau-vuong/2807188/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.