Thêm một tháng nữa trôi qua, không biết có phải vì các sư phụ được mờiđến phủ nhà họ Ngọc quá đỗi lợi hại hay do tư chất ta thông minh mà mớicó hai tháng, ta đã bắt đầu thông hiểu đôi chút về cầm kì thi họa. Mấythứ như ‘Tứ thư ngũ kinh’, ta cũng đã đọc thuộc kha khá. Nói tóm lại,hiện giờ dưới ánh mắt của người ngoài, ta đích thực đã trở thành mộtthiên kim tiểu thư đúng mực. Bởi vậy những ngày tiếp theo, cuộc sống của ta cũng trở nên dễ chịu và thoải mái hơn. Bây giờ, ta thậm chí còn cóthể ra khỏi phủ.
“Tiểu thư, người thật sự càng lúc càng xinhđẹp! Người có nhận thấy tất cả mọi người trên con đường này đều đangnhìn người không?” Tiểu Thúy lắc nhẹ tay ta rồi lên tiếng thì thầm.
“Em có chắc rằng họ không nhìn vào bông hoa mẫu đơn trên đầu ta đấy chứ?”Lúc này, trên đầu ta đang cài một bông hoa mẫu đơn. Đám ruồi, muỗi rồiong đều đang tụ tập trên đó. Tiểu Thúy nói đây là kiểu trang điểm màtrước kia ta đặc biệt yêu thích, lại còn nói chỉ có hoa tươi mới xứngvới làn da trắng muốt của ta… Nghe Tiểu Thúy nói, ta không khỏi rùngmình, toàn thân nổi đầy da gà.
Món hời lớn nhất khi làm thiênkim tiểu thư chính là được đi dạo phố, mệt rồi thì ngồi kiệu, thích thứgì đều có thể mua, hay lấy kẹo hồ lô của người ta mà không còn bị đuổitheo khắp phố, bởi vì nha đầu thân thiết Tiểu Thúy sẽ trả tiền thay cho. Ngẩng đầu đi về chỗ mình ăn xin trước kia, ta đột nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-than-trom/2398165/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.