Mấy ngày trôi qua, hôm nay Phù Dao đi đến phủ , lúc này cô đang phơi thảo dược ngoài sân, Phù Dao nói
Tiêu Nguyệt cô dạy ta điều chế độc tiếp đi
Được thôi, vào đây
Hai người chưa vào được trong phòng thì bên ngoài bắt đầu có tiếng ồn ào ào, hai giọng nói quen thuộc vang lên, nghe thấy cô hiện ra sự chán nản , được một lát thì hai người đi đến cùng với mấy người trong phủ ngăn cản nhưng không được, thấy cô họ nói
Vương phi, xin thứ tội, chúng ta không ngăn nổi họ
Không sao, mọi người đi làm việc đi
Dạ, não thân cáo lui
Tam muội muội , giờ làm vương phi rồi không thèm tiếp tỷ muội ta cơ
Biết vậy sao mấy người còn đến làm gì?
Cô là ai dám nói như vậy với nhị tỷ ta?
Im miệng
( Tức giận) Cô....
Tam muội muội , tứ muội không hiểu chuyện mong muội bỏ qua cho muội ấy
Mấy người đến đây làm gì?
Ta và Vân Nhi đến thăm muội thôi
( Thản nhiên) Vậy sao?Đến thăm mà lao thẳng vào đây luôn
Ta ....(nói nhỏ với Vân Nhi ) Giúp ta
Tam tỷ , tỷ còn trồng thảo dược sao?
*Im lặng*
Tam tỷ, cây này là gì vậy? Nó đẹp quá.
Cô ta vừa dứt câu thì lập tức bước chân bông hoa đó , định sờ vào nó , thấy vậy cô nói
( Lớn tiếng) Đừng có động vào
( Giật mình) Tam tỷ, chỉ là bông hoa thôi mà , có sao đâu?
Không muốn chết thì đừng có động vào nó
Chỉ là bông hoa thôi mà , vậy mà tỷ lại muốn giết ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-tai-nang-cua-cuu-vuong-gia/875652/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.