Men theo con đường hai người dần đến gần nơi tập hợp, đúng lúc này mấy quân lính đi tuần nhìn thấy hai người , vẻ mặt hốt hỏng nói 
Đó là Cửu vương gia với cửu vương phi, mau đem ngựa qua đó 
Vâng 
Khi đi đến hai người 
Vương gia vương phi hai người không sao chứ ạ? 
Không sao 
Vâng, mời vương gia vương phi 
Ừ 
Mấy người trở về nơi tập trung , lúc này mọi người đều đứng bên ngoài ánh mắt hướng đến hai người, trên mặt rất nhiều người hiện rõ sự lo lắng nhưng cũng có mấy người bề ngoài thì lo lắng như lương tâm thì mong hai người đừng bao giờ trở về nữa. Khi về đến nơi, Lương phi rưng rưng nước mắt chạy ra ôm chặt lấy nhi tử của mình trong niềm vui sướng , hoàng thượng và thái hậu cũng đi đến chỗ của cửu vương xem xét hỏi thăm không ai còn nhớ còn có một người cũng cùng cảnh ngộ đang đứng bên , thấy thế trên khuân mặt cô hiện một sự buồn rầu nho nhỏ rồi đi ra một góc khác , đang lúc buồn tủi thì Phù Dao đi đến chỗ cô nói 
Cô không sao chứ? 
Phù Dao, tôi tưởng cô cũng ra chỗ họ chứ? 
Tôi ra làm gì ? Đông người như vậy mà cần gì ta nữa 
Này, mấy ngày nay rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? 
Để từ từ ta kể cho cô 
Được, mà trên tay cô ôm gì vậy? 
Là thỏ 
Ở đâu ra vậy? 
Là nó giúp bọn ta thoát khỏi đáy vực đấy 
Là sao?Nó giúp ? Sao giúp được 
Tý ta nói cho 
Được thôi, à đúng rồi mấy ngày 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-tai-nang-cua-cuu-vuong-gia/875640/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.