Tiểu Lục tử rời đi, trong đình vẻn vẹn chỉ còn lại Âu Dương Sùng Hoa và Mặc Âm Trần, cùng không gian tĩnh lặng. . . . . .
Nước mưa gõ đều trên mái hiên, như xuyên thành trân châu từ từ rơi xuống. . . . . .
Âu Dương Sùng Hoa quay người lại, nàng cúi đầu nhìn qua Mặc Âm Trần đang ôm bầu rượu ngồi trên ghế đá.
Trong mắt xẹt qua một tia chán nản, nhấc chân lên từng bước đi về phía Mặc Âm Trần. . . . . .
"Cút —— tất cả đều cút cho ta ——cũng đừng ai để ý đến ta ——"
Mặc Âm Trần chống ánh mắt say lờ đờ mông lung, tay vẫn không ngừng vung vẫy ở phía trước, trong miệng gầm nhẹ.
Âm thanh cất cao dần dần chuyển thành lẩm bẩm, đến cuối cùng nức nở. . . . . .
Hắn giống như đứa nhỏ không được ai giúp đỡ, khiến người đau lòng.
Âu Dương Sùng Hoa mơ hồ cảm nhận được, tim đang truyền tới từng cơn đau nhói.
Nàng không biết phải an ủi nam nhân đáng thương này như thế nào, chỉ biết là bản thân không thể không chú ý đến hắn, không thể không quan tâm hắn. . . . . .
"Tại sao ngươi phải đối với ta như vậy, tại sao. . . . . ."
Mặc Âm Trần khàn khàn cổ họng, kêu gào .
"Sùng Hoa. . . . . . Sùng Hoa. . . . . ."
Nước mắt tràn qua hốc mắt, xâu thành từng chuỗi chảy xuống hai má, rơi đều xuống. . . . . .
Âu Dương Sùng Hoa biết bản thân đang khóc, nhưng nàng lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-si-ngoc-khong-de-choc/1411490/chuong-160.html