Hoàng cung
"Hoàng thượng, hoàng thượng. . . . . ."
Thanh âm của Trường An từ ngoài điện truyền đến, hắn vội vã đi vào trong điện, tới trước mặt Mặc Ngạo Đình.
Mặc Ngạo Đình đảo mắt nhìn về phía Trường An, trầm giọng, hỏi: "Có tin tức phải không?"
"Hoàng thượng, đúng là có tin tức."
Trường An nhìn xuống, không dám nhìn mặt rồng.
Ánh nến phản chiếu lên con ngươi, lúc sáng lúc tối, không thấy rõ biểu tình qua ánh mắt.
Mặc Ngạo Đình nâng mắt, ánh mắt lướt qua Trường An, hỏi: "Hiện tại người ở nơi nào?"
"Nghe nói hôm qua trở về Âu Dương phủ."
Trường An đem toàn bộ tin tức nói cho Mặc Ngạo Đình.
"Như vậy bây giờ còn đang ở Âu Dương phủ?"
Mặc Ngạo Đình dần dần nheo lại mắt, nhìn Trường An.
Trường An không khỏi bởi vì ngày trước nhìn thấy ánh mắt sắc bén của Mặc Ngạo Đình, cả người run rẩy, trả lời: "Nói là trở về, về phần còn ở đó hay không, nô tài không biết."
"Khốn kiếp, người rốt cuộc có ở Âu Dương phủ hay không cũng không biết, ngươi trở về đây làm chi? Lập tức đi thăm dò rõ ràng cho trẫm."
Mặc Ngạo Đình vung ống tay áo, lạnh lùng quát.
Hai chân Trường An khuỵu xuống, quỳ gối trên đất, "Hoàng thượng bớt giận, nô tài còn nhận được một tin tức nữa."
"Nói."
Mặc Ngạo Đình vừa nói vừa quay lưng đi. . . . . .
Trường An cúi đầu, nói: "Hoàng thượng, nghe nói hôm qua tiểu thư Sùng Hoa trở về Âu Dương phủ trước, ngay cửa ra vào gặp được Cửu vương gia. Hai người hình như nói cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-si-ngoc-khong-de-choc/1411489/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.