Màn mưa triền miên rơi vào trong mắt, thấm ướt hết khóm hoa. . . . . .
Sấm sét từ phía chân trời bất chợt nổi lên, âm thanh ầm ầm bùng nổ, tia chớp xé rách bầu trời tối đen như mực.
Bầu trời như bị thủng một góc, mưa to tầm tã trút xuống , rả rích ồn ào nện vào bên cửa sổ. . . . . .
Tay run run đưa ra phía trước vén lên tóc của Âu Dương Sùng Hoa. . . . . .
Vạt áo phía trước, cảnh vật đập vào mắt khiến ắt hắn trượt ra chất lỏng nóng bỏng ẩm ướt. . . . . .
Anh Hoa huyết ấn trên trán lại bắt đầu chảy máu, mà lần này chảy xuống cũng không phải là máu đỏ tươi, mà là máu đen như mực.
Tay hắn ôm thật chặt lấy người trong ngực.
"Ta đã sắp chết rồi sao. . . . . ." Ánh mắt Âu Dương Sùng Hoa trống rỗng giãy giụa, tầm nhìn của nàng cũng mờ nhạt, thấy không rõ người đang ở trước mặt là ai. . . . . .
Chỉ thấy quen thuộc, quen thuộc phần mùi vị này.
Đầu tóc rối bời che khuất tầm nhìn mong ngóng của nàng, môi khô khốc giật giật, phát ra một tiếng "Hà hà" khàn khàn, từ đầu đến cuối cũng không có kêu lên tiếng.
"Sùng Hoa. . . . . ."
Giọng nói khàn khàn, âm thanh như chẻ tre, từ trong cổ họng nặn ra.
Gió lay động làm cho dây đàn run run, ngoài trời mưa vẫn rơi xuống, nhánh cây khô bị phá hoại tiêu điều nương vào trong gió.
Người nọ giẫy giụa từ trên mặt đất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-si-ngoc-khong-de-choc/1411486/chuong-156.html