Cửu vương phủ
Không khí yên tĩnh làm cho cả vương phủ chìm trong u buồn, tựa như ngày hôm nay, mưa bụi liên tục kéo dài như không muốn tạnh.
Cả ngày cửa phòng ở Đông viện không mở ra. . . . . .
Mọi người chỉ biết là, sau khi Cửu Vương gia từ hoàng cung trở về thì tự giam mình ở trong phòng, không bước ra cửa.
Về phần đã xảy ra chuyện gì thì không ai biết.
Sắc mặt Tiểu Lục Tử lo lắng đứng ở cửa phòng, thỉnh thoảng hắn lại thò đầu vào, nhìn về phía cửa sổ. . . . . .
Chỉ thấy một bóng dáng ngồi ở đó, không nhúc nhích. . . . . .
Trong phòng vốn không có gió lại cảm thấy bóng lưng Vương gia dường như hơi lay động.
Rốt cuộc, ở hoàng cung đã xảy ra chuyện gì?
Vương gia vốn đã khôi phục bình thường, nhưng lúc này xem ra là càng nghiêm trọng hơn rồi.
Vừa chán nản vừa lạnh lùng, tựa hồ đang cảnh cáo những thứ muốn đến gần hắn. . . . . .
Xa xa, một người chậm rãi đi vào Đông viện, nàng vén sợi tóc rủ xuống trán che mưa mà đi. . . . . .
Cây dù trong tay cũng che đi gương mặt nàng. . . . . .
Vậy mà, khi Tiểu Lục Tử nhìn người đang đi tới vẻ mặt không khỏi vui mừng, hắn vội vã đi tới, cung kính nói: "Thanh Đức công chúa, người đã đến."
"Làm sao vậy?"
Thanh Đức công chúa - Oản Vu Tinh - đưa mắt, tròng mắt đen nhìn xuyên tầng mưa bụi, nhìn về cánh cửa phòng đã đóng chặt. .
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-si-ngoc-khong-de-choc/1411481/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.