Từ Mộc Dương chưa kịp lên tiếng, đã bị Âu Dương Sùng Hoa bất ngờ dùng sức đẩy lui mấy bước.
Cả người lui về phía sau rồi lùi ra ngoài cửa. . . . . .
Khi hắn ổn định thân thể thì trong phút chốc đã thấy bóng dáng Âu Dương Sùng Hoa lướt qua. . . . .
Rùng mình một cái, thật giống như đứng cạnh tảng băng, khiến cho Từ Mộc Dương không cách nào nhúc nhích.
Mắt không khỏi nhìn cánh tay của mình, kéo tay áo lên. . . . . .
Một mảng lớn màu đỏ trên cánh tay. . . . . .
Sức lực của Âu Dương Sùng Hoa rất lớn, đến nỗi khiến một nam nhân thân cao gần 1m80 như hắn đau đớn chịu không nổi mà phải lui về sau.
Nếu nói ra ngoài, Từ Mộc Dương hắn còn mặt mũi nào nhìn mọi người.
Không được không được, nhất định phải hỏi rõ ràng, chuyện khác thường này thật sự làm người khác phải kinh ngạc.
Từ Mộc Dương kéo tay áo xuống, sải bước đi ra. . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Màn gấm nhẹ lay động, châu bình liễm quang, trầm hương trong lò sớm vừa cháy hết.
Trầm hương thành tro, mùi hương vẫm tràn ngập trong không khí, làn khói phảng phất trong cung điện.
Mặc Ngạo Đình nhìn lại, tròng mắt đen nhìn qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-si-ngoc-khong-de-choc/1411465/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.