Hắn thật sự yêu Âu Dương Sùng Hoa như vậy sao?
Xem như nàng đã nói hết sức rõ ràng, nhưng hắn vẫn không thông suốt chút nào. . . . . .
"Sùng Hoa, ta biết, nàng nhất định đang giận ta, giận ta đi lâu như vậy cũng không trở về , ta biết , ta hiểu rõ . . . . . ."
Mặc Âm Trần nắm tay Âu Dương Sùng Hoa thật chặt, hắn sợ nếu mình buông tay, sẽ không bao giờ gặp lại nữ nhân này.
"Ngươi muốn ta nói bao nhiêu lần, Âu Dương Sùng Hoa đã chết, ta không phải là nàng!"
Âu Dương Sùng Hoa chưa từng thấy nam nhân nào như thế này, nói thế nào đều không nghe.
"Không phải, nàng đang gạt ta, nàng rõ ràng chính là Sùng Hoa, tại sao muốn gạt ta?"
Ánh mắt Mặc Âm Trần hỗn loạn, dần dần trở nên sắc bén , hắn vươn tay, vén tóc ướt dính trên mặt Âu Dương Sùng Hoa.
Khi hắn thấy dấu ấn “anh hoa” ở trên trán, chợt cười, giống như là tìm được vật để chứng minh….
Hắn dùng hết sức ôm Sùng Hoa vào lòng.
"Ta biết là nàng đang gạt ta , Sùng Hoa chính là trêu cợt ta, một chút cũng không thay đổi."
"Ngươi. . . . . ."
Trước mặt của Âu Dương Sùng Hoa là gương mặt hơi hồng, một làn hơi thở phả vào ngực nàng.
"Ta biết rõ, nàng chỉ là đang tức giận, Sùng Hoa, ta đã rất cố gắng, ta cơ hồ là đếm từng ngày, hy vọng có thể sớm trở về. Mẫn tướng quân chết rồi, trong lúc ấy tất cả tất cả đều đặt hy vọng vào ta, ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-si-ngoc-khong-de-choc/1411463/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.