Năm nay mưa ở kinh thành nhiều vô cùng. . . . . .
Mới phút trước trời không gió không mây, phút sau liền nhỏ giọt tí tách.
Cái hố khô khan, lại một lần nữa bị lấp đầy, trên đường vốn đông đúc thì cũng trở nên vắng vẻ. . . . . .
Đêm , trong rừng cây tùng cây bách ở đông viện, mặc dù là màu xanh bao phủ có vẻ trang nghiêm, nhưng lại hết sức lạnh lẽo và tịch mịch, trong không khí có đám sương trôi nhẹ nhàng, giống một con rắn uốn mình, khiến cho nơi này âm u có phần quỷ dị.
Thủ vệ hộ viện đang buồn ngủ, tiếng bước chân nặng nề từ hành lang truyền đến, chỉ chốc đã dừng lại. . . . . .
Đến trước Bắc Uyển, một thân thể thẳng tắp, nước trên mặt chảy xuống không biết là nước mưa hay mồ hôi, ánh mắt sáng rõ, sắc bén và sâu sắc. . . . . .
Đứng ở ngoài viện, con mắt quan sát kỹ phía trước. . . . . .
Một năm rồi, suốt cả một năm trời, không muốn rời đi, cảnh cũ hiện rõ mồn một trước mắt.
Vậy mà, một năm sau trở lại, cảnh và người đã không còn.
Đẩy cánh cửa lạnh lẽo ra, giống như vừa đụng sẽ rơi ra, sắc mặt Mặc Âm Trần trầm xuống
Một năm qua, đã bao nhiêu lần hắn mơ thấy mình bước vào nơi này. . . . . .
Chẳng lẽ mình sẽ không thể thấy nàng sao?
Trời mưa , bụi nước nổi lên, sương mù bao phủ xung quanh, che đi tầm nhìn của hắn.
Xuyên qua sương mù, giống như lại gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-si-ngoc-khong-de-choc/1411461/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.