"Chỉ là thấy một người, hắn hẳn là một vu thuật sư."
Nếu như lời nói Mạc Phi Lê cùng Từ Mộc Dương là thật, như vậy Mạc Phi Lê rất có thể là một vu thuật sư.
Hiện tượng của ly rượu chảy ngược kia, còn có cặp mắt màu tím cùng tóc trắng, cũng đã nói lên Mạc Phi Lê đúng là không bình thường.
Huống chi Lạc Thanh Lưu đã nói qua, vào một năm trước Mạc Phi Lê cũng biết Âu Dương Sùng Hoa bị mất trí nhớ.
"Cái gì ——"
Từ Mộc Dương bỗng dưng đứng lên, ngơ ngác nhìn Âu Dương Sùng Hoa.
"Làm sao vậy?"
Âu Dương Sùng Hoa đưa mắt, nhìn về phía vẻ mặt kinh ngạc của Từ Mộc Dương.
"Ta mấy ngày nay, đều ở cùng vu thuật sư, nếu suy đoán của ta không sai, chiếc nhẫn này là vu thuật gì đó, nhất định cũng chỉ có vu thuật sư mới có thể mở ra. Cho nên, nếu chúng ta muốn trở về, nhất định phải tìm được vu thuật sư, ngươi bây giờ lại nói cho ta biết, ngươi vừa rồi mới thấy qua một cái, ta như thế nào có thể không kích động?"
Từ Mộc Dương nói ra suy đoán của mình.
"Ta cũng không thể khẳng định, nhưng mà hắn quả thật phi thường, không giống người bình thường.
Âu Dương Sùng Hoa đứng lên, ánh mắt nhìn thẳng Từ Mộc Dương.
"Mặc kệ có phải hay là không, bây giờ ngươi dẫn ta đi gặp hắn, chẳng phải sẽ biết."
Từ Mộc Dương đã không chờ đợi được, rất muốn gặp mặt vu thuật sư tồn tại trong truyền thuyết ——.
Vấn đề quan trọng nhất có liên quan đến là có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-si-ngoc-khong-de-choc/1411454/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.