Đêm.
Trăng khuyết lên cao ở phía chân trời, ánh trăng dịu dàng chiếu xuống.
Gió đêm thổi nhẹ, ánh trăng mờ ảo, bóng hoa sum suê
Từ Mộc Dương cười yếu ớt dịu dàng nhìn Âu Dương Sùng Hoa, lời của nàng êm ái, nghe vào tai hắn vô cùng lạnh lẽo.
Thật ra hắn đã sớm biết, hắn không có cách nào ngăn cản Sùng Hoa.
Khi hắn biết Âu Dương Cẩm Nguyệt sẽ trở thành Thái Tử Phi thì hắn biết tất cả đều đã không còn cách nào ngăn cản được nữa.
Vậy mà, hắn vẫn muốn đánh cuộc một lần, đánh cuộc bản thân mình ở trong lòng Âu Dương Sùng Hoa có chút quan trọng nào không .
Vì thế mà có ngày hôm nay.
Xem ra, trong lòng Âu Dương Sùng Hoa thì Từ Mộc Dương – hắn từ đầu tới cuối cũng chỉ là một người qua đường.
"Ta giúp nàng."
Từ Mộc Dương bất chợt ngẩng đầu lên, ánh mắt nặng nề nhìn chăm chú vào Âu Dương Sùng Hoa.
"Giúp ta?"
Âu Dương Sùng Hoa hơi nhíu mày, đôi mắt đen láy không hề chớp mắt nhìn Từ Mộc Dương.
"Ta biết ta không cách nào thuyết phục được nàng, vậy thì để cho ta giúp nàng, giúp nàng đạt thành tâm nguyện."
Từ Mộc Dương nghiêm nghị nhìn thẳng vào cặp mắt đen láy, từ lần đầu tiên gặp nàng, hắn biết hắn nhất định chỉ có thể là một người bình thường trong lòng nàng .
Nhưng cho dù là một người bình thường, hắn cũng vui vẻ chấp nhận.
Âu Dương Sùng Hoa cười, nàng đưa cánh tay mảnh khảnh lên, ngón tay chỉ vào cái trán trằng noãn của Từ Mộc Dương, "Mực Âm Trần vốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-si-ngoc-khong-de-choc/1411423/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.