Cuối cùng, Âu Dương Cẩm Nguyệt cũng được như mong muốn, được chọn làm Thái Tử Phi.
Thánh chỉ hạ xuống, Âu Dương Phủ từ cổng phụ đến trong sân đông như chợ, người tới trước cửa chúc mừng cuồn cuộn không dứt.
Cả Âu Dương Phủ đắm chìm trong vui mừng.
Ở nơi này đầy trời vui mừng, thế nhưng bên trong Bắc Uyển cô đơn, trước sau như một, vắng tanh lạnh lùng.
Âu Dương Sùng Hoa vẫn làm Âu Dương Tam tiểu thư ngu dại, nhốt mình trong phòng.
Giờ phút này, nàng đùa giỡn dây đàn, cặp mắt lạnh như băng nhìn ngoài cửa sổ.
"Như ngươi mong muốn, hiện tại Cẩm Nguyệt đã được chọn làm Thái Tử Phi, kế tiếp ngươi có tính toán gì không?"
Lạc Thanh Lưu dựa vào trên song cửa sổ, nàng nhìn Âu Dương Sùng Hoa ngồi ở trong phòng, cả ngày chỉ khảy đàn.
"Không có!"
Tay Âu Dương Sùng Hoa để trên đàn, nhẹ nhàng nâng lên một dây cung nhỏ.
"Chưa?"
Lạc Thanh Lưu nhíu mày một cái, nàng có chút ngạc nhiên ở trong lời nói của Âu Dương Sùng Hoa.
"Không phải chứ, ngươi làm nhiều như vậy, đem Âu Dương Cẩm Nguyệt đẩy lên ghế Thái Tử Phi, bây giờ ngươi nói cho ta biết, ngươi không có bất kỳ tính toán nào?"
Lạc Thanh Lưu vội vã đứng thẳng, đi tới trước người của Âu Dương Sùng Hoa, cúi đầu nói: "Sùng Hoa, đến bây giờ ngươi còn không tin ta, cho dù ta đã vì ngươi làm nhiều chuyện như vậy?"
"Lạc Thanh Lưu, ta chưa bao giờ để cho ngươi vì ta làm bất cứ chuyện gì."
Âu Dương Sùng Hoa ngẩng đầu, ánh mắt lạnh như băng.
Lạc Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-si-ngoc-khong-de-choc/1411420/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.