Bên bờ sông Lạc Hà, thỉnh thoảng có mấy người, có dáng vẻ vội vàng, cũng có dáng vẻ thong thả bước đi, trông thấy thiếu nữ ngồi bên bờ sông thì đều xa xa mà thu mắt lại.
Chỉ vì thiếu nữ thân kia toàn thân phảng phất khí lạnh rét đậm khiến cho người ta nhìn thấy mà sợ.
Thiếu nữ đứng lên, dọc theo bờ sông chậm rãi dạo bước về phía trước.
Lạc Hà đèn đuốc sáng trưng, mặc dù ban đêm trời không sao nhưng vẫn sáng như ban ngày.
Ở gần Tây đình, ánh mắt nàng nhìn về phía xa đã thấy một người đứng ở trong đình.
Bước chân tiến lên không khỏi châm, giương mắt , chỉ thấy người nọ khoanh tay đứng, ba phần cuồng ngạo, bảy phần dè dặt, trong lúc đó ánh mắt nhìn quanh, sắc bén như kiếm, kiêu căng như lửa
Chỉ là trong lúc lơ đãng mày chợt nhíu, ngẩng đầu một cái, dáng vẻ ung dung lộng lẫy đều là trời sinh.
Sâu kín rơi trong con ngươi, bốn mắt đan xen
Dáng cười nhàn nhạt, cực kỳ lịch sự tao nhã, nở rộ trên mặt thiếu nữ. Nụ cười kia giống như phù dung đẹp mà không tầm thường, đúng là làm cho Mặc Ngạo Đình lúc lâu không cách nào hoàn hồn.
Ngay lúc Mặc Ngạo Đình mê mẩn hết sức, thiếu nữ bộ dạng hơi phục tùng, cất bước, đi vào Tây Đình tìm một chỗ thích hợp ngồi xuống.
Mặc Ngạo Đình vội vàng thu lại thần sắc, ánh mắt óng ánh, thẳng tắp nhìn đến bóng dáng dựa trong đình kia. Chỉ cảm thấy từ xa nàng áo trắng như mây, tóc đen giống như suối, bóng dáng nàng phản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-si-ngoc-khong-de-choc/1411398/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.