Đường sông Lạc Hà chính là kinh thành đệ nhất phồn hoa, hai bờ sông Lạc Hà có thể nói là khu náo nhiệt nhất cả trong kinh thành.
Thuyền hoa trên Lạc Hà lại càng là kinh đô nhất tuyệt.
Chỉ thấy bên phà giờ phút này, đội thuyền tới tấp, thuyền hoa ca múa mừng cảnh thái bình.
Ở giữa, có vị thiếu nữ dáng người thướt tha chầm chầm từ một con thuyền hoa đi ra.
Nàng đứng dọc theo đê chậm rãi đi thẳng về phía trước, giương mắt nhìn xa.
Hoàng hôn lờ mờ, núi xa, ánh chiều tà đỏ như máu.
Màn đêm chậm rãi buông xuống, đường đê vào đêm vốn là nơi quạnh quẽo sau lại trở nên náo nhiệt lên, thuyền hoa sôi nổi ào ào tấp vào bên bờ, ánh đèn đủ mọi sắc màu lung linh tỏa bốn phía.
Trong tiếng nhạc, tiếng người vui cười tức giận mắng thỉnh thoảng từ xa truyền đến.
"A, Lưu công tử, ngài đã đến, Phượng Liên chờ ngài đã lâu." Quy Công cúi đầu khom lưng đón tiếp đoàn người.
Vị Lưu công tư này không ai khác chính là Lưu Phỉ Hạ con trai độc nhất của bà vú của đương kim thái tử.
Lưu Phỉ Hạ dựa vào quan hệc của mẹ hắn là vú nuôi của thái tử, ở kinh thành tác oai tác oán ăn chơi trác táng.
Nhưng mà, hôm nay Lưu Phỉ Hạ lại không giống như trước, ngang ngược càn rỡ xuất hiện ở Lạc Hà, mà là cực kỳ văn nhã, thậm chí hơn ngày xưa đến mức rất khiêm tốn.
"Hồ Tam, hôm nay bổn thiếu gia cũng không phải là tìm đến Phong liên , nghe nói gần đây các ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-si-ngoc-khong-de-choc/1411397/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.