"Vương gia, chúng ta đây là đang làm cái gì?"
Tiểu Lục tử đen thui sắc mặt nhìn người đang leo lên đầu tường, rình rình coi.
Đây là Vương gia à ?!
"Tiếp tục nhiều chuyện, bạt đầu lưỡi ngươi."
Mặc Âm Trần trừng mắt nhìn tiểu Lục tử, cả người ghé vào đầu tường.
Từ từ gượm đã, cái độ cao này thật đúng là làm cho hắn có chút toàn thân sợ hãi.
Cái vách tường của Âu Dương thế gia tại sao có thể cao hơn vách tường Cửu vương phủ nhà hắn được?
Tiểu Lục tử bịt tai lại, ai oán nhìn Mặc Âm Trần, tại sao mình lại gặp phải chủ tử lang băm, không đàng hoàng như vậy chứ?
Khó trách liễu phi nương nương mỗi lần tới gặp đều giữ vẻ mặt hết sức âm trầm.
"Ngươi xuống trước nhanh đi."
Mặc Âm Trần thúc giục tiểu Lục tử, nhảy xuống.
"Vương gia, ngài tạm tha nô tài a, nô tài bò lên cái này đã làm một thân mồ hôi đầm đìa rồi"
"Xuống dưới!"
Mặc Âm Trần không đợi tiểu Lục tử nói xong, trầm giọng ra lệnh.
Chủ tử mệnh lệnh, tiểu Lục tử không dám không theo, số khổ làm sao, mắt trợn trừng, tim đập hồi hộp treo người trên vách tường, lần lần dò xuống.
Thật vất vả mới hạ xuống mặt đất, người còn chưa đứng vững, thượng cấp lại truyền tới thanh âm, "Lục tử, ta tới đây"
"Á? Mẹ ơi "
Tiểu Lục tử bị Mặc Âm Trần trực tiếp lợi dụng cái lưng làm bệ đỡ, thiếu chút nữa té lăn quay.
"Lục tử, mau đứng lên."
Mặc Âm Trần lồm cồm bò dậy từ trên lưng tiểu Lục tử, vỗ vỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-si-ngoc-khong-de-choc/1411395/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.