Trời bây giờ đã tối, bụng nàng sôi lên từng tiếng khó chịu, khiến nàng mở mắt tỉnh giấc. Nhìn mình đang nằm trong lòng người đàn ông đời mình, tâm tình nàng cũng vui hẳn.
" Đói rồi sao "
Tưởng Lan Nguyệt nhìn Mộ U Minh, gật đầu, rồi lại lười biếng nằm xuống đùi hắn.
" Ý Lan chuẩn bị cơm."
Đợi một lúc, cơm canh đã dọn ra bàn đầy đủ,một bữa ăn thịnh soạn, rất nhiều món. Mộ U Minh cùng Tưởng Lan Nguyệt ngồi vào bàn, gắp thức ăn qua lại, tình chàng ý thiếp vô cùng mặn nồng.
" Hừ " Tiếng cười của Mộ U Minh.
Tưởng Lan Nguyệt:
" Sao chàng cứ nhìn ta vậy? Chàng không đói sao? Nhìn ta như mới lần đầu gặp à? Sao vậy hả? Mặt ta có mụn à?"
Mộ U Minh nghe những câu hỏi dồn dập kia của nàng không khỏi lắc đầu, đưa tay nắm lấy tay nàng:
" Ta chỉ cảm thấy hôm nay nàng rất đẹp!"
Tưởng Lan Nguyệt:
" Hôm nay trông ta rất đẹp, bộ trước giờ trông ta rất xấu hay sao?"
" Ơ!Không có! Ta cứ nhìn nàng như vậy, cảm giác như nhìn cả đời cũng không đủ "
" Được rồi đừng có nhìn nữa! Ăn đi!"
" Ừ, bữa ăn thật ngon."
" Những lời đường mật từ từ nói, đời người còn dài lắm. Mỗi ngày nói một câu đủ rồi."
Đợi khi hai người ăn xong, Ý Lan sai người dọn dẹp, còn Lan Nguyệt và Minh vương dắt tay nhau ra phố đi dạo.
Đêm nay ánh trăng sáng rực nổi bật trên cả nên trời, những ngôi sao lấp lánh nhìn tựa tiên cảnh. Người thiếu nữ thân bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-sat-thu-nang-that-thu-vi/951222/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.