Cô nhìn ra bên ngoài, thân thủ nhanh nhẹn bay một cái lên mái nhà đến tẩm điện của Lan quý phi. Nàng thong thả bước vào điện như trốn không người, ung dung thư thái bước đi vì người canh gác ở đây đã bị Nhược Ảnh giải quyết rồi.
Cô bước đến trước cửa phòng, đưa hai tay lên mở cửa, người trong chăn bỗng tỉnh giấc:
" Ai? "
Tưởng Lan Nguyệt bước đến chỗ bàn chà, ngồi xuống:
" Sao Lan quý phi nhanh quên thế, mới đó đã quên ta là ai rồi sao?. "
Lan quý phi tưg trên giường bước xuống, lấy chiếc áo lông trên bức bình phong khoác lên người.
" Ngươi đến đây làm gì, không lẽ nửa đêm thương nhớ bổn cung nên đến đây gặp ta chăng?. "
Tưởng Lan Nguyệt nhìn vào ả:
" Ngươi bị bệnh hay gì, ảo tưởng cũng có phần hơi quá, chắc không hại được ta nên phát điên rồi. "
" Ngươi..... "
Lan quý phi ức đến nỗi không làm được gì chỉ biết nén nhịn trong lòng. Ả bình tĩnh, nâng tay rót trà. Tưởng Lan Nguyệt nàng không đảo mắt nhìn chăm chăm vào Lan quý phi. Nước chà nhẹ nhàng rót vào chén. Trà tuy thơm nhưng mà lại có độc.
Lan quý phi nâng chén trà trước mặt nàng, ngước mắt nhìn
" Tưởng tiểu thư. "
Tưởng Lan Nguyệt:
" Xin lỗi ta không khát. "
Tay Lan quý phi cứng lại trong không trung, ánh mắt sắc bén như có lửa giận đang cháy bùng.
Lần đầu tiên ả từ bỏ thân phận quý phi cáo quý của mình, hạ thấp thân phận để giót trà cho một người thấp kém như nàng. Thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-sat-thu-nang-that-thu-vi/951201/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.