Lan Nguyệt và Lam Phong đi tới ghế. Hai huynh muội ngồi gần nhau. Tưởng lão gia lên tiếng:
" Lan Nguyệt! Tại sao con lại không đồng ý gả cho đại hoàng tử? Tại sao con lại tác thành cho muội muội mình với hôn phu của mình?"
Cô lạnh nhạt:
" Không thích con cẩu đực lăng nhăng "
Tưởng lão gia:
" Hốn xược! Con nói không thích là không thích được sao. Đây là hôn sự được hứa hôn khi còn bé được hoàng thượng hạ chỉ . Con nói bỏ là bỏ thế nào."
Cô thờ ơ đáp:
" Mấy con chó đực hay đi gieo giống khắp nơi ta không thích. Với cả đấy là hôn sự được các người đề ra khi ta còn bé không hiểu chuyện . Bây giờ ta lớn rồi, hạnh phúc cuộc đời ta phải do ta chọn lấy. "
Cô ai oán " Đúng là cái thế giới cổ đại, hôn sự phải dựa vào cha mẹ, chịp, số phận nguyên chủ này thật bi ai, cha mẹ đặt đâu con ngồi đó. Thật bất hạnh mà. "
Lam Phong nghe được lời nói của muội muội nhà mình, hắn liền ủng hộ hai chân hai tay, hùa theo cô mà nói:
" Phụ thân giờ Nguyệt nhi lớn rồi, chúng ta hãy quyết định theo ý của muội ấy. "
Nghe được câu nói của vị đại ca Lam Phong kia nàng thấy vui vẻ hẳn. Cảm thấy hắn rất cưng chiều cô em gái này, chỉ cần cô muốn cái gì hắn cũng làm. Nghe được ý muốn của con gái yêu quý ông đã nói:
" Được rồi ta nghe theo ý kiến của Lan Nguyệt. Tiện Nguyên giờ ta sẽ vào cung xin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-sat-thu-nang-that-thu-vi/239857/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.