Cô chậm rãi uyển chuyển, mỗi bước đi đều nhẹ nhàng như đi trên mây, đến bên chiếc ghế.Tay nâng chén chà, nhấp môi. Tưởng Tiện Nguyên ngẩng đầu nhìn cô với vẻ khinh thường. Cô đặt chén trà trên tay xuống vừa ngẩng đầu đã chạm ngay ánh mặt của nàng ta. Nhìn nàng ăn mặc lố bịch, châm cài vàng đầy đầu, bộ váy hơi cúi xuống là có thể nhìn thấy rừng đào.Nhìn Tưởng Tiện Nguyên không ưa nổi cô đoán chắc đây là vị biểu muội " yêu quý " của nguyên chủ. Trong đầu cô bóng lên một suy nghĩ " Ta chém chết ngươi, chờ đấy, chưa có ai dám nhìn ta như thế cả, ta sẽ đòi lại những gì ngươi nợ nguyên chủ ."
Cắt đứt dòng suy nghĩ của cô, một giọng nói ồn ồn vang lên, không ai khác chính là vị đại hoàng tử kia Phong Lang:
" Lan Nguyệt! hôm nay, ta đến đây có chuyện muốn nói với ngươi . Chuyện là......"
" Có gì nói mau, đừng có ấp úng như đàn bà vậy." Cô nói
" Tỷ Tỷ, ta xin tỷ tác thành cho ta và Lang ca. Ta biết tỷ rất yêu chàng, ta biết tỷ và Phong Lang là thanh mai trúc mã , nhưng.... nhưng ta cũng yêu chàng và tình yêu của ta dành cho chàng không kém gì so với tình cảm của tỷ dành cho Lang ca. Mà hơn nữa chàng cũng yêu ta. Hai ta tình đầu ý hợp xin mẫu thân và tỷ tỷ tác thành. " Tưởng Tiện Nguyên vừa nói vừa mếu máo, nàng ta tỏ vẻ đáng thương, đôi mắt ướt lệ nhìn chằm chằm vào cô.
Lan Nguyệt nhìn cô ta giống mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-sat-thu-nang-that-thu-vi/239854/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.