Gần nơi cánh rừng này có một làng nhỏ nhưng tài sản của mỗi nhà thì không hề nhỏ, nhà nào nhà nấy xây cao rất ngưỡng, không thì rộng như sân cho binh sĩ tập luyện. Lam Ly vừa đi vừa trố mắt nhìn, ngỡ ngàng trước khung cảnh trước mắt.1
Xíu nữa thì lỡ đụng vào một nam nhân da trắng khuôn mặt thì em bé, siêu cấp đáng yêu làm Lam Ly thật muốn đem về nuôi nhưng khi nhìn lại thân hình của người nọ thì Lam Ly lại thấy e dè. Bắt đầu thấy sợ, Lạp Tra trên tay thấy thế cũng sợ theo, cho cô vui.
…
Khi nãy cô định quay người đi thì thấy Lạp Tra đu chân cô, bảo.
"Meoooo, méo.."
(Mẫu thân yêu dấu ơi, sáng giờ người đi đâu vậy hả?. Con đói sắp chết đến nơi rồi đây này, ở đây không có gì ăn cả, người cho con theo với) Mèo con mặt nặng mày nhẹ trách móc cô, rồi lại nhõng nhẽo nằng nặc đòi bế.
"Hết cách với bé cưng luôn đấy" Lam Ly chỉ bất lực nhìn kẻ nháo nhào trước mắt, liền không nhanh không chậm cúi xuống ôm lên rồi rời đi.
…
Quay lại chuyện ban nãy, nếu không phải Triết Lãng ra tay đỡ được cô thì không chừng Lam Ly đã ngã nhào vào lòng người trước mặt rồi.
"Các ngươi muốn ám sát bổn điện hạ sao, muốn chết à!!?" Vừa mắng mỏ hắn vừa phủi phủi vai áo nơi cô đã đụng vào.
"Ta xin lỗi"
"Bộ ngươi tưởng xin lỗi là xong à, đàn bà con gái mà không có ý tứ đi đứng không biết nhìn trước nhìn sau thật đúng là.."
"Này, ngươi ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-quyen-luc/960631/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.