Ta được cô ấy bé về Minh Hy Cung, quãng đường không xa nhưng cũng không gần, ta tự hỏi sao tay cô ấy lại khỏe như vậy, ta nhìn gương mặt của cô, càng nhìn lại càng nghĩ đến gương mặt của Tiểu Ý~ Ta… Tiểu Ý ta lại nhớ đến em rồi…
Về Minh Hy Cung cô đặt ta xuống giường nhìn ta, ánh mắt ấy mờ ảo khiến ta không biết thậm chi là không rõ cô ấy đang nghĩ điều gì, cô ấy chạm vào mặt ta rồi áp sắt mặt lại gần ta: - Cô tò mò về bí mật của ta sao?
Mặt ta bỗng nhiên nóng nhue bị thiêu cháy, hơi thở của cô ấy phả vào mặt khiến ta chẳng dám nhìn thẳng mặt cô ấy, ta chỉ biết né tránh ánh mắt ấy khẽ nói: - Ta…chỉ tò mò thôi! Bí mật của trưởng công chúa sao lại có liên quan đến ta~
Cô ấy nâng cầm ta lên: - Nhìn ta~
Ta bất giác nhìn vào mắt của cô ấy, đôi mắt lúc này ấm áp hơn, dịu dàng hơn nhưng vẫn luôn tồn tại một màng sương mờ ảo khiến ta chẳng thể nhìn thấu. Môi ta gần như chạm vào môi cô ấy lúc này cô ấy là áp sát cả cơ thể ta vào thành giường: - Biết rồi cô có trách ta không? Có giận ta không? Hạ Hạ~
Hạ Hạ? Sao cô ấy lại biết cái tên này của ta? Đến cả hoàng đế và hoàng hậu cũng chỉ gọi ta là Chi Hạ sao cô ấy lại gọi ta là Hạ Hạ? Cô ấy sao biết được cái tên này…với lại giọng nói này…âm điệu này…: - Tiểu Ý~.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-phe-vat-lai-la-bao-boi-tam-can-cua-truong-cong-chua-tay-vuc/3596263/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.