Bước vào Tử Cấm Thành rộng lớn này sóng mũi ta vẫn còn tê dại với mùi máu tanh, đôi mắt ta vẫn còn cay với những giọt lệ chua chát. Cảnh hoàng cung xa hoa rộng lớn trong mắt của nữ tử ngoài thành trước mặt ta như một con quái vật…khát máu, tàn nhẫn, đầy mùi máu và sự ghê tởm của những âm mưu~
[ Cộp cộp ]
Ta theo lão công công đến Dưỡng Tâm Điện của cẩu hoàng đế, dù sao hắn cũng chẳng ngờ rằng ta sẽ lại chọn cách vào cung nhanh như vậy.
Cung điện nguy nga trước mặt này là thứ mà cả tộc ta đánh đổi bằng xương bằng máu, dâng hai tay lên cho bọn chúng…kết cục nhận lại chỉ là…Thôi vậy~ Chuyện cũng đã lỡ…chấn tĩnh lại bản thân ta bước vào cung điện. Tên lão công công đi trước vào thông báo với hắn về sự xuất hiện của ta.
Vừa vào mùi hương trầm sộc thẳng vào mũi, đúng là một mùi gỗ ấm áp nhưng bản thân ta lại dễ dị ứng với những mùi nồng đậm này, chốc lát không kìm được mà ho khan vài tiếng. Cẩu nam nhân nghe tiếng ho liền cất giọng phía sau bình phong: - Hoàng muội đến rồi sao?
Vẫn là cái giọng trầm ấm ấy…chất giọng từng yêu thương, cưng chìu ta giờ lại…như gió và mây…lướt qua không một lưu luyến. Ta im lặng chẳng trả lời, hắn đứng dậy bước ra khỏi tấm bình phong: - Muội đến sớm như vậy thật có lòng, Nhược Hy biết được chắc chắn rất vui~
Nhìn tên cẩu nam nhân trước mặt dặn lòng bản thân phải bình tĩnh, siết chặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-phe-vat-lai-la-bao-boi-tam-can-cua-truong-cong-chua-tay-vuc/3596234/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.