Thoáng chốc tin đồn trong phủ ngày hôm nay đã lan rộng khắp kinh thành, rất nhanh chóng những lời đó đã đến tai mẹ chồng của ta. Mới qua một bữa sáng thôi, Dung Lý bên cạnh bà ta đã hùng hồ bước vào viện của ta mà hô to gọi lớn: - Dương Chi Hạ lão phu nhân cho gọi ngươi đến chính điện!
Ta vẫn chăm chú chăm sóc từng cây con dưới đất không quan tâm đến lời bà ta, Dung Lý mặt đỏ phừng phừng đi đến đá vào người ta: - Ta bảo ngươi có nghe không hả?
Ta bình thản đứng dậy, phủi nhẹ lớp đất dính trên người rồi thẳng thừng tát bà ta một cái: - Đây là cách ngươi gọi chủ nhân của mình sao Dung Lý?! Nên nhớ kĩ ta là Dự vương phi, là người do đích thân vương gia nhà các ngươi " Tam thư lục lễ " đưa về phủ~ Nên biết điều một chút đi!
Dung Lý trừng mắt ôm mặt nhìn ta, ánh mắt như phát ra tia máu, ta nghiêng đầu nhìn ả cười khẩy: - Nói như thế nào e là…ta không cần dạy dỗ đâu phải không?
Bà ta ôm gương mặt đang sưng phồng của mình mà tức giận gào lên: - Ngươi! Tiện tì mà cũng dám đánh ta sao?!
Ta cười khẩy: - Tiện tì thì cũng là vương phi danh chính ngôn thuận…ngươi nói ta như vậy lẽ nào nói hoàng thượng ban cho vương gia các ngươi một kẻ ti tiện, ngụ ý nhạo bán thánh chỉ?
Nghe vậy bà ta liền im lặng, run rẩy mà cúi người nghiến răng nói với ta: - Vương phi, lão phu nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-phe-vat-lai-la-bao-boi-tam-can-cua-truong-cong-chua-tay-vuc/3596225/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.