Ta nhìn tiện nữ trước mắt cô tỏ vẻ bình thản che đậy đi sự vui mừng trong nội tâm xấu xí ấy của nàng ta khiến ta cười lạnh
- Tạ hậu ái của muội muội! Ta rất vui khi được muội muội đây quan tâm~
Cô ta nhìn ta từ trên xuống dưới tỏ ra dáng vẻ thương xót ta: - Tỷ tỷ sao lại ăn mặc như thế này? Bạch y là đồ vật xui xẻo tỷ tỷ xắp xuất giá sao lại mang chúng trên thân?
Ta lười diễn tiếp với ả ta chỉ âm trầm mà bảo: - Cả tộc ta đều nhờ một tay muội muội và tình lan của muội đây tiễn đến tây phương~ Ta thân là nữ nhân cuối cùng còn sót lại trong tộc...chẳng lẽ không thể chịu tang được sao? Đến cả tư cách báo hiếu mà muội muội cũng hà khắc không cho ta làm ư?
Nghe ta nói vậy biểu cảm của ả ta càng sáng rực rỡ hơn nữa. Ả nhìn ta cười rất tươi như thể đã xem mình hoàn toàn chiến thắng ta
- Bổn cung và tỷ tỷ là tỷ muội tình thâm bao năm nay, nay tỷ tỷ lại sắp xuất giá bổn cung không có trân bảo quý hiếm gì chỉ đành tặng cho tỷ tỷ một bộ Chu Tước mong tỷ tỷ không chê~
Nói xong Điền ma ma theo Y Lan từ phía sau đi vào, mang trên tay một bộ y phục chu tước màu đỏ, cùng các trang sức vàng bạc quý hiếm. Ta nhìn chúng mà cười nhạt, Thẩm Nhược Hy à Thẩm Nhược Hy...ngươi thật lòng muốn ta chết đến như vậy sao?
- Tạ muội muội hậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-phe-vat-lai-la-bao-boi-tam-can-cua-truong-cong-chua-tay-vuc/3596208/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.