Ngày hôm sau, thờiđiểm mặt trời đã chiếu thẳng vào mông, sau nhiều phen cố gắng của TiểuThúy, rốt cuộc mỗ sâu lười cực kỳ không tình nguyện bò ra khỏi giường.Rửa mặt chải đầu xong xuôi, cô ngắm đi ngắm lại mình trong gương đồng,trang điểm một hồi lâu.
Đối với biểu hiện của cô ngày hôm nay,Tiểu Thúy rất lấy làm kỳ quái, trước kia mặc kệ nàng ta chải đầu chotiểu thư nhà mình thế nào đi chăng nữa, người đều mang dáng vẻ thờ ơkhông mấy quan tâm, thế mà hôm nay lại quái lạ như vậy.
“Tiểuthư, hình như hôm nay người không giống với ngày thường nha.” Tiểu Thúynói xong, lại theo lời căn dặn của Dung Tú, lấy ra bộ y phục đẹp nhấttrong tủ quần áo.
Dung Tú mừng thầm trong lòng. Đương nhiên làkhông giống rồi, giờ nói thế nào cô cũng là danh hoa có chủ. Có câu “nữvi duyệt kỷ giả dung”, nói thế nào chăng nữa, cũng phải đầu tư trước,làm đẹp cho chính mình, như vậy mới có thể dễ dàng dụ dỗ biểu ca đượcchứ.
[Sĩ vi tri kỷ giả tử, nữ vi duyệt kỷ giả dung: Hai câu trích trong “Chiến Quốc Sách”, có nghĩa người sĩ chết vì tri kỷ, người congái làm đẹp vì người mình yêu]
Đương nhiên, cô nhất định sẽ không thừa nhận tư tưởng không thuần khiết như vậy, cô vẫn cho rằng chínhmình là người cực kỳ thuần khiết.
“Thái dương chiếu sáng trêncao, hoa nhi cười với ta, chim non nói chào buổi sáng……” Sau một hồi mân mê, mặt trời đã bắt đầu ngả về tây , cô rốt cục vừa ngâm nga khe khẽ vừa bước ra khỏi phòng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-ngo-nghich/2105191/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.