Tô Cẩn Hạo vì câu nói này mà tức giận tới mức đứng phắt dậy khỏi ghế, ngọn núi băng lạibùng nổ, lớn tiếng quát, “Dung Tú, bổn vương đang nói chuyện nghiêm túcvới ngươi.”
Dung Tú lùi mạnh một bước, lớn tiếng đáp lại, “Ta cóc quan tâm ngươi nói chuyện nghiêm túc hay không. Dù sao việc ăn, ngủ còn quan trọng hơn trời, ngươi là Vương gia cũng không thể không cho tangủ.”
Cô dứt khoát vặc lại Tô Cẩn Hạo. Hiện tại Tây viện là củacô, cô sẽ không cho phép Tô Cẩn Hạo giễu võ giương oai trên địa bàn củamình.
“Bổn vương thật sự là…… mắt chó mù mới chạy tới chỗ ngươi.” Tô Cẩn Hạo sầm mặt, hung hăng phất ống tay áo, nhấc chân chuẩn bị rờikhỏi nơi này. Dung Tú thấy hắn phất tay áo như vậy, trong bụng thầmnghĩ, đừng tưởng tư thế này rất tiêu sái, không biết chừng ngày nào đóống tay áo sẽ bị hắn phất cho rách mất.
“Vương gia, không tiễnnhé!” Dung Tú vui vẻ cười nói với cái lưng hắn, “Đúng rồi, trong khoảngthời gian này Hạ trắc phi mang thai, ngươi cần phải kiềm chế tình cảmnha, bằng không sẽ không tốt cho đứa bé!”
“Nữ nhân chết tiệt,ngươi nói thêm một câu nữa thử xem!” Tô Cẩn Hạo tức giận đến mức sắc mặt đã sắp hòa cùng màu với bóng đêm rồi. Nữ nhân chết tiệt, chẳng lẽ nàngta thật sự không hề để ý một chút nào sao. Tô Cẩn Hạo nghĩ tới chuyện đó liền tức giận đến nghiến răng. Hắn hôm nay đúng là uống nhầm thuốc mớingu ngốc chạy tới đây hỏi ý nữ nhân này.
Dung Tú bị hắn quát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-ngo-nghich/2105178/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.