“Bọn ta còn là kẻ thù không đội trời chung!” Tô Cẩn Hạo nghiến răng nghiến lợi nói, nếukhông phải hắn thật sự đang đứng trước mặt mình, Tô Cẩn Hạo chỉ e làvĩnh viễn không muốn nhìn thấy người này.
Quân Lăng Thiên hơi nhếchkhóe miệng, biếng nhác liếc nhìn Tô Cẩn Hạo. “Lâu không gặp, tính nếtcủa ngươi vẫn không thay đổi ha.”
“Ngươi nói, ngươi tới Vương phủ có mục đích gì?” Tô Cẩn Hạo lạnh lùng nhìn hắn, dựa vào hiểu biết của hắnvề Quân Lăng Thiên, Quân Lăng Thiên căn bản không phải loại người chịuđể bản thân thiệt thòi, đi làm vệ sĩ cho người ta. Dã tâm của hắn rấtlớn.
“Vương gia của ta, chuyện năm đó ngươi vẫn nhớ rõ cơ à. Năm đólà ta không đúng, không nên bỏ ngươi lại một mình như vậy.” Quân LăngThiên lắc đầu, vẻ mặt vô tội nhìn Tô Cẩn Hạo, “Có điều lần này ta thậtsự cùng đường rồi, mới đến Vương phủ xin việc.”
Hai người bốn mắt nhìn nhau, xuân sắc miên man.
Hai người này ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, ngươi trừng ta, ta trừng ngươi. Biết chuyện thì rõ hai bọn họ là kẻ thù, không biết còn tưởng giữa haingười có quan hệ mờ ám gì kia.
Mà Dung Tú lại nằm trong số không biết kia.
Dung Tú quan sát hai người bọn họ, càng xem càng thấy giống như trong tiểuthuyết đam mĩ, nam một bị nam hai đá, sau đó một ngày đẹp trời nam mộttình cờ gặp lại nam 2, giữa hai người lại nảy sinh ****, tình tiếtnghiệt ngã, sấm chớp đùng đùng.
Cô đang suy nghĩ , Quân Lăng Thiênlại đột nhiên nhẹ nhàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-ngo-nghich/2105153/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.