Lê Bảo Ngọc bị những lời tỏ tình đột xuất này của Long Hiền Lương làm cho ngây ngẩn cả người, không biết phản ứng ra sao. Người hắn thích, người hắn để ý vậy nhưng lại là nàng...
Nhìn biểu tình của nàng Long Hiền Lương có chút bất đắc dĩ. Vốn là hắn muốn từ từ, từng chút một tới gần nàng, cùng nàng bồi đắp tình cảm, hắn muốn nàng chấp nhận hắn một cách tự nhiên nhất, để hắn có thể đi vào trong tim nàng, đồng hành cùng sinh mệnh nàng. Nhưng hôm nay hắn hiểu ra một điều, nàng là để ý tới hắn. Vậy hắn sẽ để nàng biết tình cảm của hắn.
Hắn đưa tay ôm lấy nàng, giọng nói trầm ấm thâm tình vang lên.
"Người ta thích là nàng... ta cũng không biết từ khi nào ta đã rất để ý tới nàng. Có lẽ là từ khi nàng gả cho ta rồi. Ta luôn muốn bảo bọc nàng, cưng chiều nàng, dung túng nàng, muốn nhìn thấy nụ cười trên môi nàng, muốn ôm nàng vào trong lòng như hiện tại... Nhưng ta không biết thể hiện tình cảm của mình..."
Lê Bảo Ngọc nghe hắn nói tâm tình xao động không thôi, nàng ngước đôi mắt long lanh lên nhìn hắn. Khẽ nói.
"Ta cũng thích chàng..."
Nghe được nàng nói cũng thích mình, tâm tình Long Hiền Lương kích động không thôi. Hắn liền ôm nàng thật chặt... chưa để nàng kịp phản ứng nhiều liền cúi xuống áp lên môi nàng một nụ hôn như chuồn chuồn lướt nước.
Lê Bảo Ngọc thấy hắn kích động như vậy, liền nói.
"Nhưng một khi chàng đã thích ta, muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-nghich-ngom-cua-than-bi-vuong-gia/2002729/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.