Hậu viện Tướng Quốc Công phủ một thân hình nhỏ nhắn đang cố sức leo lên một chiếc thang dây để đu ra ngoài. Chiếc thang dây này có màu xanh, được đặt xen lẫn với một đám dây leo tren tường cao vút.
Bụp... nhanh thoăn thoắt cái bóng nhỏ kia đã chạy thật nhanh đi vào con ngõ thông ra chợ phía trước.
Trên con đường lớn Lê Bảo Ngọc sau khi chốn được ra ngoài thì chạy lăng xăng khắp nơi mỗi chỗ ngó nghiêng một tí, thích thú vui đùa. Bỗng nhiên phía trước có một người va vào nàng.
"A... ôi cái mông của ta..."
Xoa xoa cái mông nhỏ của mình Lê Bảo Ngọc ngước mắt lên nhìn cái người vừa nãy va vào mình, thì hỡi ôi... nàng nhìn đến đơ người ra, người này là một phụ nhân tầm ngoài tứ tuần, trên người toàn là máu me, nhìn khiến cho người khác sợ chết khiếp. Người nọ nhìn tiểu cô nương trước mặt, môi khẽ mấp máy.
"Cứu... cứu ta..."
Lê Bảo Ngọc nhíu mày nhìn người nọ. Nếu như là một đứa trẻ năm tuổi bình thường khác gặp cảnh này chắc là sẽ ngất đi ngay mất, không thì cũng sợ mà khóc thét lên mà chạy đi. Nhưng cô cộng cả hai đời lại cũng sống được hai năm năm rồi. Chưa nói đến đời trước cô cũng đã chứng kiến cái cảnh máu me này không ít, nên với cô cảnh này cũng không quá đáng sợ. Nhưng điều khó khăn ở đây chính là với thân hình và sức khỏe của một đứa trẻ năm tuổi như này thì cô biết làm sao với người này đây. Đang lo lắng không biết phải thế nào thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-nghich-ngom-cua-than-bi-vuong-gia/150727/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.