Vương phi nương nương nhà mình văn võ toàn tài, bất luận là cái gì vừa học là biết ngay, duy chỉ có thêu thùa và nấu ăn, thực sự không dám lấy lòng.
Trước khi vừa mới ra lò, còn thỏa thuê mãn nguyện, đã tính trước trong bụng, một mặt đầy cảm giác thành tựu.
“Giả dụ, ta học nấu ăn xong rồi, ta và vương gia sẽ mang theo Tiểu Vân Triệt đi lưu lạc giang hồ, hay là ẩn cư điền viên, mỗi ngày chàng sẽ ra ngoài đi cày đi săn, ta sẽ ở nhà giặt y phục, nấu cơm, sinh hoạt đầy đủ mà bình thản, tốt biết bao nhiêu?
Điêu ma ma một mực coi như không nghe thấy gì, trước hết đừng nói đến vương gia từ nhỏ đã ăn sung mặc sướng, chỉ huy thiên quân vạn mã có biết làm cỏ làm ruộng hay không, nhìn tài nghệ của vương phi nhà mình, thì đoán chừng ngày tháng của hai người, chắc chắn là gà bay chó chạy, lông gà đầy đất.
Người chắc chắc, vương gia có thể chịu đựng cùng người sao? Món điểm tâm này có thể ăn được đều là chân ái!
Đến conuong ngây thơ yêu thích ước mơ phong hoa tuyết nguyệt loại này như Nhi Nhi, cũng nhịn không nổi âm thầm bĩu môi, cầu khẩn cho bỏ qua đi. Vương phi nương nương nhà mình đã là người lớn rồi, mà còn nằm mơ giữa ban ngày kiểu này.
Cái nồi bánh bao này chỉ cần không bắt mình ăn, thì sao cũng được.
Thực sự, chỉ có bản thân Lãnh Băng Cơ mới biết, nàng cảm giác có nguy cơ, sợ Mộ Dung Phong sẽ bị lão gia tử để mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-ngay-ngay-doi-huu-phu/893437/chuong-896.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.