Tri Thu cắn chặt răng: “Thực sự là mua ở đầu đường. Mấy hôm trước, nô tì có ra khỏi Vương phủ một lần, có người vô cùng bí ấn chào hàng thứ này với nô “Vì nô tì nhìn thấy da dẻ tiểu thư nhà mình hôm nay rực rỡ như mới sinh, quả thực nhìn rất thèm nên đã không khống chế được sự mê hoặc. Đã cắn răng móc ngân lượng để mua. 
Người đó nói, nếu như nô tì thường xuyên dùng, có thể đến góc cua gần đó để tìm hắn. Loại thuốc này luôn có hàng” 
Lãnh Băng Cơ nghĩ, Tri Thu ở trong phủ chắc cũng không có kẻ thù nào, cũng ít khi ra khỏi phủ, không thể gây ra họa gì. 
€ó lẽ, thực sự có người bán rẻ lương tâm kiếm tiền. Dù sao. 
thì, thứ đồ này giống như thuốc phiện, ăn vào sẽ nghiện, khuynh gia bại sản cũng phải mua. 
Loại người vi phạm pháp luật làm rối loạn kỷ cương, hãm hại người dân, tuyệt đối không thể nhân nhượng. 
Bèn tiếp tục điều tra gốc rễ: “Hắn ta bảo ngươi tìm hắn ở góc đường nào?” 
Tri Thu chau mày: “Trong một con hẻm, nhưng nô tì rất ít ra khỏi phủ, cũng không biết vị trí cụ thể. Là ở hai con đường trước vương phủ chúng ta, sau đó quẹo phải, đi thẳng. Nô tì cũng không biết mình có nhớ rõ hay không nữa. Dù sao giá loại thuốc này cao quá, không phải thứ nô tì có thể uống mãi được” 
Lãnh Băng Cơ nhìn gương mặt ung dung của nàng ta, không giống như nói dối nên không tiếp tục truy hỏi thêm. Mà chuyển đề tài: “Lãnh Băng Nguyệt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-ngay-ngay-doi-huu-phu/892828/chuong-242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.