Vụ phó tướng thầm mím môi cười rồi lại trang vẻ đoan trang: "Có cần thuộc hạ lén trộm bức hưu thư trong tay vương phi nương nương về không ạ? Nếu nàng ấy còn càn rỡ như vậy thì vương gia ngài có thể trừng trị nàng ấy, để nàng ấy ngoan ngoãn nhận lỗi với vương gia”
Mộ Dung Phong cảm thấy bắt nạt một nữ nhân như vậy rất không quang minh chính đại, những lời của Vụ phó tưởng lại rất hấp dẫn.
Hắn hằng giọng nghiêm trang: “Bát nước đã bắt đi ôi thì còn sao được nữa? Bản vương đã nói nam lớn lấy vợ, gái lớn gả chồng, không dính dáng gì đến nhau cả, cũng không can thiệp nữa. Nàng ta có thể gả cho người khác thì chẳng lẽ bản vương không thể thú người khác à?”
“Ta sẽ chuyển lời này của ngài cho vương phi nương nương biết, nàng ấy nhất định sẽ nhiệt tình giúp ngài khua chiêng gõ trống, hơn nữa còn lập tức rời khỏi Triều Thiên Khuyết, nhường chỗ cho tân vương phi của ngài. Tổ chức đi ngay đây.”
“Đứng lại!”.
Vụ phó tướng quay đầu lại: “Vương gia còn có gì phân phó?” . Truyện Điền Văn
“Ngươi rảnh rỗi lắm sao?”
“Không ạ, ti chức bận lắm đấy, cái chức thống lĩnh thị vệ này quả thực không phải người bình thường có thể làm nổi, lo không hết việc mà”
“Ngươi chỉ biết xen vào chuyện không đâu! Ngươi bố trí canh phòng trong phủ cho tốt trước đi, nếu không phải có mấy người loạn thất bát tạo ra vào tự nhiên thì bản vương với vương phi sẽ hòa ly sao? Người mới là đầu sỏ gây nên chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-ngay-ngay-doi-huu-phu/892741/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.