Bị người ta bắt nạt?
Lãnh Băng Cơ nghiêng người dựa vào cửa phòng, vốn là nàng không định nói chen vào nhưng trong lời nói của Lãnh Bằng Nguyệt có ý khác, làm người trong phòng này nghe xong còn tưởng là nàng oan uổng Kim di nương.
Nàng mỉm cười: "Nếu muội muội thật sự cảm thấy lo lắng thì có thể quay về tướng phủ ở tạm mấy ngày"
Lãnh Bằng Nguyệt nghẹn họng, lúc này sao có thể dễ dàng rời đi cho Mộ Dung Phong và Lãnh Băng Cờ thời cơ ở chung tốt như vậy?
Nàng ta đỡ trán ra vẻ bệnh tật, cả người đều dựa vào trên người Mộ Dung Phong, âm thầm ám chỉ bằng ánh mắt với Triệu ma ma đứng ở một bên.
Triệu ma ma lập tức tiếp lời: "Thân thể tiểu thư luôn không tốt, mang bộ dạng này trở về sợ là còn muốn làm phiền tướng gia hơn nữa”
Lãnh Băng Cơ giật mình "a" một tiếng: "Triệu ma ma không đề cập tới thì bản thân ta cũng quên mất đấy, nghe nói tiểu thư nhà người trúng độc của ta, không phải là nói một câu thì khó thở, hai câu thì họ sao? Sao hôm nay nhìn có vẻ như là lành bệnh rồi. nói liền một hơi nhiều câu như vậy cũng không thấy họ gì?"
Việc này Mộ Dung Phong cũng đã sớm biết rõ trong lòng, nghiêm mặt không nói gì.
Lãnh Bằng Nguyệt hoảng hốt trong lòng, cố làm ra vẻ ho hai tiếng: "Vừa nãy mới họ tim cũng muốn nhảy ra ngoài."
Trên mặt Mộ Dung Phong không tự giác xẹt qua một chút cảm xúc châm biếm, ra lệnh: "Còn không màu đỡ tiểu thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-ngay-ngay-doi-huu-phu/892715/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.