Chuyện Minh Nguyệt bị đuổi về phủ Lãnh Băng Cơ đã biết. Nhờ có tại mắt là Tiết Di nương, bất kể chuyện lớn nhỏ gì trong Tướng phủ cũng không qua được mắt nàng.
Nàng phát hiện ca ca không hề nhu nhược như mình nghĩ, mà ngược lại còn rất khôn ngoan.
Bản thân chẳng qua thông báo cho huynh ấy trước việc phụ thân và Kim Thị đang thăm dò tin tức của huynh ấy, tránh việc huynh ấy không cẩn thận mà lộ chuyện. Không ngờ ca ca lại tương kế tựu kế, thắng một nước cờ của Kim Thị.
Lúc này bên cạnh huynh ấy chỉ còn lại Thanh Phong. Mấy ngày nữa là đến ngày khoa cử, cũng không cần giấu trước giấu sau, lo lắng làm sao che giấu được Minh Nguyệt.
Chỉ cần thân thể huynh ấy hoàn toàn khỏe mạnh, nàng tin tưởng với tài trí mưu lược của huynh ấy, nhất định có thể một bước lên trời.
Đại hội lật mặt mang tính lịch sử như vậy sao có thể không có mặt nàng được. Nếu ca ca lần này có thể đậu cao, nhất định làm Kim Thị tức đến xỉu luôn. Nghĩ đến thôi đã thấy vui sướng.
Nhi Nhi cũng vô cùng mong chờ, cả hai lập tức hành động. Đầu tiên lấy mực bôi lên khắp mai rùa, sau đó thì ẩn nó lên giấy trắng. Lúc đầu còn luống cuống, về sau càng lúc càng quen tay, còn có thể in được trăm ngàn kiểu dáng rùa, không tờ nào giống tờ nào.
Nhi Nhi tò mò: “Sao Vương Gia lại bắt tiểu thư luyện về con rùa vậy? Lãng phí bao nhiêu là giấy!”
| Lãnh Băng Cơ hắng giọng, ra vẻ cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-ngay-ngay-doi-huu-phu/892694/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.