Các vương gia, hoàng tử, các quan văn quan võ đứng nghiêm chỉnh trên điện để đón tiếp sứ giả Triều Nhai. Vị sứ giả đi đến giữa điện kính cẩn hành lễ.
" Hoàng thượng thiên tuế thiên thiên tuế."
" Sứ giả không cần đa lễ."
Vị sứ giả đứng nghiêm trang rồi đưa tấu chương cho Hoàng công công. Hoàng thượng nhìn vào tấu chương, vị sứ giả liền lên tiếng.
" Bẩm hoàng thượng Triều Nhai và Bắc Thần Quốc giao chiến đã lâu. Nay Triều Nhai bệnh dịch hoành hành, dân chúng lầm than, Mùa màng lại thất bát. Nay thần đến đây mong hoàng thượng rủ lòng thương, để Triều Nhai thần xin được làm thuộc quốc."
Hoàng thượng gấp tấu chương lại nhìn quanh quan viên đại thần.
" Các khanh nghĩ thế nào?"
" Bẩm phụ hoàng Bắc Thần và Triều Nhai đã giao chiến đã lâu, Quân lính của ta cũng thương vong không ít. Nay Triều Nhai đã mở lời cầu hoà, Bắc Thần ta sao lại từ chối cho được."
Đại hoàng tử lên tiếng, Bình Ngô nguyên soái cũng tiếp lời.
"Bẩm hoàng thượng nay Triều Nhai đã cầu làm thuộc quốc. Nếu ta đồng ý sẽ cho người Triều Nhai một ân huệ lớn, thần tin họ sẽ đời đời nhớ ơn của hoàng thượng. Người trong thiên hạ cũng biết quân Bắc Thần ta là người thiện chiến."
Hoàng thượng gật nhẹ đầu có vẻ đồng tình. Lâm Phong trong lòng không khỏi nghi hoạt. 'Từ trước đến nay Đại ca là người hiếu chiến, nay Triều Nhai thất thế hà cớ lại không diệt cỏ tận gốc. Quân Triều Nhai dũng mãnh hiếu chiến, thà chết không chịu nhục lại cầu làm thuộc quốc.' Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-ngam-tuyet/1743388/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.