Thành Sương Hồ - Hoàng cung
- Liên Vương điện hạ, công chúa điện hạ hoàng thượng đang đợi ở trong.
Tuyết Dao quay sang Liên Vương, dặn dò y phải giữ bí mật chuyện nàng bị thương. Nàng nói như đe doạ còn không quên trừng mắt nhìn y. Nếu lỡ đắc tội với con mèo nhỏ này không biết sẽ xảy ra chuyện những chuyện gì. Không để Liên Vương kịp nói gì nàng đã đi thẳng vào trong tẩm điện. Tiếng bước chân dần chậm lại rồi dừng hẳn.
- Nhi nữ bái kiến phụ vương, mẫu hậu.
- Con còn biết trở về sao ?
Phụ thân nàng đưa ánh mắt giận dữ nhìn nàng. Đứa con gái duy nhất của ông, biết bao giờ mới bỏ được cái tính này đây. Biết rằng không thể làm gì được phụ hoàng, Tuyết Dao đành nhìn sang mẫu thân mà cầu cứu. Ánh mắt nàng có chút rung động nhìn gương mặt tiều tụy của bà, có vẻ bà đã mất ăn mất ngủ mấy ngày nay. Sắc mặt cũng vô cùng kém. Tuyết Dao chợt cảm thấy có lỗi trong lòng. Chỉ vì đứa con như nàng mà tinh thần suy sụp như vậy.
- Nhi nữ có lỗi với phụ hoàng, có lỗi với mẫu hậu. Xin được tự cấm túc mười hai ngày tạ lỗi.
- Con về đi. Hãy suy nghĩ cho kĩ về hành động của con. Người đâu, đưa công chúa về điện.
- Nhi nữ cáo lui.
Mẫu thân đưa ánh mắt xót xa nhìn nhi nữ đầu lòng. Một lượt từ trên xuống dưới. Chắc chắn rằng nàng không bị sao, bà mới có thể an tâm một phần nào.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-nang-chay-dau-cho-thoat/2933891/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.