Tại sao lại là phụ vương mời hắn đi chung chứ ? Tên đáng ghét này lần nào cũng tranh đồ của nàng. Lần này nàng nhất quyết sẽ không nhường hắn. Tuyết Dao một mực chỉ tay vào con ngựa trước mắt muốn lấy bằng được. Liên Vương cũng không vừa, y một mực chọn con ngựa trắng của nàng. Cuộc tranh đấu diễn ra, Tuyết Dao cau mày nhìn thẳng vào y. Liên Vương đứng đó khoanh tay trước ngực nhìn nàng. Để xem nàng sẽ làm gì để có được con ngựa này. Không ai chịu nhường ai khiến Chu công công cũng phải khó xử.
- Còn không mau chọn ngựa sẽ trễ giờ đó.
Phụ vương nàng cưỡi ngựa đi lại. Cái vẻ đẹp này, là cha truyền con nối sao ? Mái tóc bạc bay nhẹ trong gió, dường như trên khuôn mặt không hề có dấu hiệu của tuổi tác. Nhìn qua đâu ai nói được đây là một nam nhân đã có con gái, năm nay cũng đã bốn mươi xuân xanh. Cái vẻ đẹp thời gian không thể bào mòn này thật khiến con người ta phải ghen tị.
Ông đưa ánh mắt nhìn Chu công công ý hỏi đã xảy ra chuyện gì. Chu công công chạy lại báo cáo tất cả các sự việc đã diễn ra. Ông khẽ bật cười. Tuyết Dao con gái ông cứng đầu như vậy chắc chắn sẽ không nhường ai thứ gì.
- Liên Vương điện hạ.
- Có thần.
- Điện hạ có thể nhường cho ái nữ lần này không ?
- Nếu hoàng thượng đã nói vậy, thần đành phải đi chọn con khác.
Tuyết Dao nghe vậy hớn hở nở nụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-nang-chay-dau-cho-thoat/2933875/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.