Lại một ngày mới bắt đầu trên Nam Vân. Mặt trời gọi dậy những tia nắng yếu ớt. Trước cửa thành là bóng dáng ba người hai nam một nữ. Nhìn qua có thể biết được đó là người của Mị Ly Quốc. Bên trong kiệu là hoàng thượng và hoàng hậu, hồi trên ngựa là đại hoàng tử Trùng Nguyên. Khác xa so với đệ đệ của mình, Trùng Nguyên hoàng tử có khí chất của một người gần như đứng đầu đất nước. Cả một đoàn kiệu lớn đang tiến dần vào bên trong thành Sương Hồ.
Có lẽ ấn tượng đầu tiên về nơi này đó là những bức tượng đá được làm vô cùng công phu, điêu luyện. Mỗi bức tượng đều sinh động như thật. Nam Vân khác với Mị Ly, có thể nói là rất nhiều. Đi thẳng vào trong đại điện, hoàng đế Nam Vân cùng hoàng hậu trực tiếp ra đón ba người. Sự niềm nở của Nam Vân hoàng hậu đã phá tan đi khoảng cách tội lỗi trong lòng ông. Sau khi đã ngồi trên ghế, ông dò xét một hồi tìm bóng dáng " nghịch tử " Ân Chung. Như hiểu được ý nghĩ ấy, hoàng thượng lập tức cho người đưa Ân Chung hoàng tử lên.
Bóng dáng nhị hoàng tử của Mị Ly dần rõ hơn trong sương sớm ngày mới, hiện ra sau cánh cửa lớn của tẩm điện. Ân Chung không dám ngẩng đầu lên nhìn phụ hoàng và mẫu thân, một mực nhìn xuống nền đất mà đi tới. Cái cảm giác tội lỗi dâng lên trong lòng. Nhưng có lẽ là chỉ trong thoáng chốc rồi vụt mất như hoa quỳnh sớm nở rồi chóng tàn.
- Lần này nhi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-nang-chay-dau-cho-thoat/2933871/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.