Ánh nắng nhẹ chiếu xuyên qua cửa sổ đi vào phòng. Nơi mà hai con người đâng cuốn lấy nhau trong cái khoái cảm nhè nhẹ. Đầu óc nàng giờ chẳng còn biết được điều gì đang xảy ra nữa. Rời xa đôi môi mềm mại của Tuyết Dao, y lần xuống cổ nàng. Cái cảm giác buồn buồn làm cho nàng khẽ cau mày. Nhìn biểu cảm ấy mà Liên Vương không khỏi muốn ăn sạch nàng ngay bây giờ.
- Công chúa, công chúa điện hạ. Xảy… xảy ra chuyện rồi.
Giọng A Lệ thất thanh bên ngoài hành lang cùng tiếng bước chân gấp gáp. Lúc này Tuyết Dao mới chợt tỉnh lại mà ý thức được hành động của bản thân. Nàng hốt hoảng đẩy Liên Vương đang nằm đè lên cơ thể mình ra mà ngồi dậy chỉnh lại y phục gọn gàng. Đưa tay lên vuốt vài cọng tóc sớm đã rối tung. Ai kia ngồi bên cạnh tụt cảm xúc trong lòng thầm chửi rủa A Lệ vì đã phá hỏng chuyện tốt của y. Cái cảm giác này thật khiến y tức chết. A Lệ bên ngoài không hề biết chuyện gì liền đẩy cửa đi vào trong. Liên Vương sớm đã ngồi ra bàn đọc sách còn nàng thì ngồi nghỉ ngơi ở trên giường. Đảo mắt nhìn qua một hồi A Lệ mới chạy đến cạnh giường nàng mà thở dốc.
- Sao vậy ? Xảy ra chuyện gì ?
- Lâm… Lâm…
- Lâm ? Lâm phu nhân lại xảy ra chuyện sao ?
Gương mặt nàng hốt hoảng đứng dậy muốn đi ra ngoài. Chẳng phải y nói đã hoàn toàn bài trừ hết hoả độc trong người Lâm phu nhân rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-nang-chay-dau-cho-thoat/2933839/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.