Tuyết Dao thở dài mở mắt ra. Hôm nay là thất địch và cũng chính là ngày sinh của nàng. Nhưng không hiểu tại sao hôm nay nàng lại chẳng hề có tâm trạng để đón cái ngày này. Cũng không có gì quá đặc biệt chỉ là do nàng lười. Đúng vậy là do hôm nay nàng rất lười. Chẳng biết là vì cái lí do trời ơi đất hỡi gì mà hôm nay nàng vô cùng chán nản. Mặc cho A Lệ và Miên Miên có làm ra trò gì thì nàng cũng không muốn bước xuống giường dù chỉ một chút.
- Công chúa, công chúa à. Liên Vương điện hạ cầu kiến.
A Lệ chạy vào thông báo. Nàng nằm trên giường không buồn quay lại chỉ hờ hững đáp lấy một câu.
- Để hắn vào đi.
- Vâng.
Hy vọng duy nhất bây giờ chỉ còn có Liên Vương. Nếu như ngay cả y cũng không làm nàng hết buồn chán thì thực sự là chẳng còn cách nào nữa. Liên Vương từ bên ngoài đi vào nhìn con mèo lười đang cuộn tròn trong chăn quay người lại với y.
- Tuyết Dao, hôm nay nàng sao vậy ?
Y đi đến bên cạnh ngồi xuống hỏi. Nàng vẫn nằm cuộn tròn trong chăn mà chẳng buồn nói gì.
" Đó là sự thật. Công chúa nếu không tin thì đêm Thất Tịch đây hãy tới đây. "
Trong đầu nàng bỗng vang vọng lên lời nói của Tinh Huyền Thanh lúc ở giếng. Về cái câu chuyện chưa được xác thực mà bà ta nói đối với nàng thực sự không đáng để tin. Nhưng nếu như lời bà ta nói là sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-nang-chay-dau-cho-thoat/2933778/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.