Tuyết Dao nhếch đôi môi mỏng hồng đào lên rồi đưa tay muốn chạm vào nó. Con vật hung hăng này đã gây ra không ít vết thương to nhỏ cho nàng vậy mà bây giờ lại phải ngoan ngoãn nằm ở đây. Nhớ lại cái lần giao chiến với nó, nàng có thể cảm nhận được con phượng hoàng này không phải loại yếu đuối đến mức bị bắt giữ dễ dàng như vậy.
- Có phải Lưu Trấn Quốc đã thả ngươi ra không ?
Ánh mắt nó hơi giao động nhìn nàng như đã bị nói trúng tim đen.
- Tại sao ta phải trả lời ?
Nó quay qua hỏi lại nàng với giọng điệu vô cùng mệt mỏi. Tuyết Dao mỉm cười dậm dậm chân xuống nền đất lạnh rồi nói.
- Ở đây là dưới lòng đất. Ngươi đang bị giam giữ như này chỉ với sức lực của ta cũng có thể lấy được cái đầu nhỏ bé này.
Nàng đưa ánh mắt nhìn qua cổ của nó như đe doạ. Bây giờ nó đang bị trói bởi năm mươi chín loại xích to nhỏ cùng hai bùa phong ấn. Sức mạnh của nó theo đó cũng chỉ còn lại ba phần. Nàng tuy mới bình phục sau những vết thương nó để lại nhưng cũng đủ sức để giết nó ngay tại đây. .
- Ngươi đang đe doạ ta ?
- Ta nào dám đe doạ một trong tứ đại hung thú chứ ?
Nàng rút con dao găm ở tay bên phải ra rồi xoay xoay trước mắt nó. Con dao sắc lẹm, sáng bóng phản chiếu lên gương mặt xinh đẹp của Tuyết Dao. Nó thấy nàng rút dao ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-nang-chay-dau-cho-thoat/2933774/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.