Ta biết. Nhưng vấn đề này không phải là chuyện nhỏ.
- Được rồi được rồi ta biết mà.
Y biết bây giờ có nói gì đi nữa thì nàng cũng sẽ không nghe. Cái tính cứng đầu như vậy là có từ khi nào vậy chứ ? Chắc là từ khi sinh ra đã có rồi.
Tuyết Dao vừa đi vừa chìm đắm trong dòng suy nghĩ của bản thân mà không biết rằng y đã biến mất từ khi nào. Nàng nhìn lên trời rồi lại cặm cụi nhìn xuống dưới đất. Nghĩ nát óc một hồi mà chẳng thể nào nghĩ ra được điều gì. Manh mộ chỉ có ít như vậy thì làm sao có thể tìm ra sớm được chứ ? Nam nhân trên đời này không thiếu nhưng để biết được mật thất ở trong cung thì nhất định là người của Chu Diệu.
- Công chúa, công chúa, người đang nghĩ gì vậy ?
- Hả ?
Nàng giật mình nhận ra bản thân đã về phòng từ lúc nào không hay. Quay đầu nhìn lại phía sau lại chẳng thấy Liên Vương đâu cả. Ánh mắt nàng thoáng có chút buồn nhưng rồi cũng chóng tan đi. Tại sao nàng lại buồn khi không thấy y ở bên cạnh ? Đến cả nàng cũng không biết nữa. Cái thử cảm giác này thật sự rất lạ. A Lệ chớp chớp mắt nhìn Tuyết Dao đang ngây người đứng trước mắt.
" Công chúa hôm nay bị gì vậy nhỉ ? "
A Lệ nghiêng nghiêng đầu cố gắng nhìn biểu cảm trên gương mặt của nàng. Từng cử chỉ, ánh mắt của nàng cho biết rằng hiện tại nàng đang gặp chuyện hoặc có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-nang-chay-dau-cho-thoat/2933773/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.