Ngày hôm sau, Kiều Thanh cùng đứa nhỏ đều ở khách điếm đợi không có đi ra ngoài, Tần Dịch lại tới cửa.
”Có chuyện gì sao?” Nghe được tiếng đập cửa, Kiều Thanh mở cửa nhìn đến Tần dịch mặt không có chút thay đổi đứng ở nơi đó.
Hôm nay, Kiều Thanh không có chuẩn bị ra ngoài cho nên không có hoá trang,hơn nữa ngày hôm qua gặp qua Tần Dịch sau khi biết thân phân của mìnhnàng cảm thấy cũng không cần thiết phải ngụy trang nữa.
TầnDịch nhìn đến khuôn mặt trắng trẻo thuần khiết, lạnh lung không trangđiểm của Kiều Thanh còn có bộ quần áo hết sức bình thường đang mặc trênngười, cùng với tóc đang được buộc đơn giản bằng một cây trâm Đào mộc,đôi mắt chợt lóe trực tiếp đưa qua một cái hà bao (nguyệt: là tui đựngtiền của người cổ đại): “Trong này có hai trăm lượng bạc.”
Đến đưa tiền? Kiều Thanh đưa tay ra nhận lấy thản nhiên nói: “Đa tạ Tần công tử.”
”Không cần, ta là chịu sự nhờ vả của đại ca ngươi, cáo từ.” Tần Dịch mặt không chút thay đổi nói xong trực tiếp xoay người bước đi. Kiều thanh cũng đã phát hiện, Tần Dịch này chính là một người có tính bất cẩu ngôn tiếu(Nguyệt: không nói những lời thừa, ăn nói cẩn thận),hơn nữa dáng vẻ rõràng là không có ấn tượng tốt đối với nàng. Nói chuyện còn chưa được mấy câu vậy mà lúc nào cũng nói nhận sự ủy thác của người khác.
Chẳng qua, nếu Tần Dịch đã nói nhận sự nhờ vả của người, Kiều Thanh cũngkhông còn khách khí làm gì nữa, trực tiếp mang theo con trai bảo bối đidạo phố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-muu-tri-noi-rang-vuong-gia-rat-phuc-hac/137416/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.