Mộ Dung Phong vuốt ve chén rượu trong tay, nụ cười rất ý vị sâu xa.
Lãnh Băng Cơ đóng cơ quan lại, mỉm cười, cuối cùng cũng làm nền xong rồi, có thành công hay không thì phải nhìn xem màn kịch lúc sau diễn như thế nào.
Ai cũng nói nữ nhi của Hoàng đế không lo không gả được, nhưng tại sao muốn gả vị quận chúa này đi lại cực nhọc như vậy chứ?
Mộ Dung Phong người đầy mùi rượu đi về Vương phủ, tạm biệt Am Đạt ở trong sân rồi mỗi người đi một ngả, ai về nhà nấy.
Lãnh Băng Cơ tựa lưng trên đầu giường đọc sách, chỉ giả vờ như không biết chuyện, mở to mắt nhìn hắn:” Lần này các chàng lại uống rượu gân hai canh giờ, xem ra là gặp tri kỷ rượu thật rồi”. truyện tiên hiệp hay
Mộ Dung Phong nhận khăn nóng Nhi Nhi đưa đến, lau mặt xong mới đi đến bên cạnh Lãnh Băng Cơ, hỏi:” Thế nào, nàng ghen rồi à?”
Lãnh Băng Cơ cố gắng nghiêm mặt:” Chúc mừng Phong Vương gia giải khóa tư thế mới, cảm thấy thế nào? Có phải là tuyệt không thể tả không?”
Mộ Dung Phong giơ tay nhéo mũi nàng:” Rất tốt”
Xem ra lời mà Am Đạt vương tử nói với hắn hôm nay, hắn sẽ không nói cho ai khác để giữ thể diện cho người ta.
Lãnh Băng Cơ ngước mặt nhìn hắn, gian trá nháy mắt mấy cái, nói:” Không phải chàng tránh Am Đạt vương tử kia như tránh rắn độc à? Tại sao chàng đột nhiên bắt đầu” chít chít” thiếp rồi” Bởi vì ta đột nhiên cảm thấy hắn rất xứng với Cẩm Ngu, nếu làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-muon-tai-gia-roi/1006086/chuong-456.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.