Tam đại công tử bị đưa vào ngục giam, không tới ba ngày liền được cha tạm thời bảo lãnh ra.
Ban đầu Nghĩa Bắc không nhận lấy ngân lượng, không ngờ tới ban đầu quan lớn thật sự chê. Cho tới khi Ngưu Đào đem một rương vàng tới, lão ta thấy mắt của Nghĩa Bắc đã lung lay, sau đó là thêm một mảnh đất Nghĩa Bắc mới nguôi ngoai.
- Được, vậy nói rằng không đủ bằng chứng luận tội! Kêu người tới đưa bọn chúng đi đi, nếu còn lần sau. Vậy thì đừng trách!
- Đa tạ đại nhân, tiểu nhân nhất định sẽ quản tốt bọn chúng!
Ngưu Đào cúi đầu đi ra, Nhã Tịnh lúc này mới từ sau bức bình phong đi ra.
- Tiểu Tịnh, à không. Vương Phi, người hài lòng rồi chứ?
Nhã Tịnh mỉm cười nhìn Nghĩa Bắc đại nhân trước mắt.
- Đa tạ đại nhân đã xem xét thư của tiểu nữ, nơi đây loạn lạc. Phiền đại nhân rồi!
- Không có gì, là lệnh của Vương Gia ta há dám từ chối? Chỉ là dạo này người béo hơn rồi!
- Nghĩa đại nhân, người biết nữ nhân có hai điều cấm kị không? Một là hỏi tuổi, hai chính là nói họ béo!
Nghĩa Bắc nghe vậy hai mắt tràn ngập ý cười nhìn tiểu nha đầu trước mắt, vẫn đáng yêu như vậy.
- Vậy hạ quan đã lỡ lời, mong vương phi nguôi giận! Bây giờ thần còn vài việc chưa xong, mong người thứ lỗi hạ quan cáo lui trước!
- Được rồi Nghĩa đại nhân, người vất vả rồi! Sau này còn phải nhờ người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-mau-chay/2928140/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.