Hai vị kia nghe vậy bên miệng hé nụ cười có chút bất thường, Nhã Tịnh chẳng bận tâm lắm.
- Chúng tôi là fans của cô đấy! Không biết có thể hỏi cô vài điều không?
Nhã Tịnh tay vân vê cái chén, nghe thấy hai vị kia nói vậy, tay nàng khẽ run. Sao lại không run cho được? Khi fans biết bản thân thần tượng xuyên về quá khứ lại đi làm sơn tặc thử hỏi trong nội tâm các người nghĩ gì đây? Nhưng lời nói ra chẳng thể rút lại, run run nàng nhìn qua họ hỏi.
- Vậy hai bác có thể hỏi ạ, cháu nhất định sẽ trả lời haha.
Dù sao nàng chạy cũng chạy không nổi, bị lộ thì bị lộ thôi! So quá khứ và tương lai, thì hiện tại mới là quan trọng nhất.
- Vậy trong bài "Hồng hoa thán" cho chúng tôi hỏi tại sao cô lại lấy khung cảnh bản thân là kỹ nữ thanh lâu?
- Bởi vì hoa hồng là loài hoa đẹp, nhiều gai góc. Càng ở nơi ít dưỡng chất, lại càng nhiều gai hơn. Suy cho cùng vẫn bị loài người dẫm đạp mặc cho nàng vẫn luôn cố gắng sống sót. Đẹp như vậy, biết bao đau lòng chứ? Cuối cùng vẫn là từ bỏ, Hồng hoa thán, bài hát thán lên nỗi đau khổ của phận hồng nhan hẩm hiu.
- Vậy, cô có thể cho chúng ta biết địa chỉ nhà của cô ở đó không? Tại vì trước kia chúng tôi không hề biết chỗ ở của cô, trong giới, đó chính là truyền kỳ mà mọi người đều tò mò!
Nhã Tịnh nghe vậy khẽ cười, cái gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-mau-chay/2928026/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.