Nhã Tịnh hít sâu một hơi, ánh mắt xa xăm nhìn ra cửa sổ sớm đã đóng chặt lại cố nặn ra hai giọt nước mắt. Lau lau đi, sau đó lại hắng giọng nói.
- Thật ra, con lúc xuyên tới đây đã trải qua vô vàn chuyện trong bảy năm này. Khi tới đây, con có danh là tiểu thư phủ Tướng quân. Nhưng con chỉ là một đứa con của tỳ nữ, vì vậy mà chịu không ít cay đắng. Thậm chí còn bị tráo đổi, thay đại tiểu thư đi lấy Tứ Vương gia. Một tên bệnh hoạn, giết năm trăm nữ nhân! Hắn ta cũng muốn giết con, trong khi phủ tướng quân muốn con tới đó lấy thông tin nếu không mẫu thân của thân thể này sẽ chết. Đứng giữa thế này, con phải tự nâng cao giá trị bản thân. Làm gián điệp hai mang, nhưng chủ của con là Tứ vương gia. Bởi lẽ, sau cuộc chiến nếu con theo nhà Nhã tướng quân con sẽ bị bọn họ giết không thương tiếc để bịt đầu mối. Nếu con theo Tứ Vương gia, hắn hứa sau khi xong việc sẽ cho con và mẫu thân thân thể này được tự do!
Nói tới đây, Nhã Tịnh không kìm được khóc nấc.
- Vậy mà tên tra nam ấy, một phần kêu con làm bia đỡ để hắn tránh khỏi đám hoa lá xung quanh một phần lại ép con phải làm rất nhiều việc khác. Không khác gì nô tài, bên cạnh hắn như vậy. Sau triều biến, con đã giúp Tứ vương gia lên thành Hoàng thượng, đương nhiên con chỉ góp sức nhỏ. Không ngờ Phụ thân thân thể này vô tình qua đời, mẫu thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-mau-chay/2928023/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.